Anna Kendrick và Brittany Snow nói về ‘Pitch Perfect,’ làm việc với Jason Moore và nhạc kịch.
Anna Kendrick và Brittany Snow ‘tỏa sáng chói lóa’ trong ‘Pitch Perfect’, một bộ phim nhạc kịch hài nói về một nhóm nhạc nữ có tình yêu sâu đậm với việc hát theo phong cách A Capella. Mặc dù Na được biết đến nhiều hơn qua vai diễn là một người được George Clooney bảo hộ trong ‘Up In The Air’ và một người bạn gái ngọt ngào của Joseph Gordon-Levitt trong ‘50/50’, cô ấy không hề xa lạ một chút nào với nhạc kịch (đương nhiên). Giống như Snow, Na cũng bắt đầu những bước đi đầu tiên của mình từ một nhà hát. Chúng tôi gần đây có cơ hội được trò chuyện với những nữ nghệ sĩ này về vai diễn của họ trong ‘Pitch Perfect’, cảm giác khi được làm việc với đạo diễn Jason Moore (đây là bộ phim đầu tiên anh ấy làm đạo diễn) và những bài hát karaoke yêu thích của họ.
(Câu hỏi được đặt ra sẽ được in đậm nha ^^)
Cả hai bạn đều khởi đầu từ những sân khấu nhạc kịch. Có chuyện gì khiến các bạn cảm thấy lo sợ trong những ngày mới còn non nớt hay không, hay có điều kỳ lạ xảy ra khi đang biểu diễn trên sân khấu lúc các bạn còn nhỏ khiến các bạn sợ hãi và suýt chút nữa muốn rời khỏi sân khấu nhạc kịch mãi mãi?
Na: Tôi đã quên lời bài hát ‘The Good Ship Lollipop’ khi tôi mới 5 tuổi tại một buổi độc diễn. Tôi quyết định ngồi xuống (giữa sân khấu) và khóc (vâng, tự nhiên cô tiên), và sau đó tôi rời sân khấu. Lúc đó tôi quả thật vô cùng sợ hãi và câu chuyện đến đây là hết.
Snow: Tôi thì cũng không tốt hơn là bao nhiêu. Tôi cũng không chắc là lúc đó tôi tám hay chín tuổi nữa, Tôi tham gia vở nhạc kịch ‘Pirates Of Penzance’, và tôi phải đội một bộ tóc giả khá là dài, và khi tôi nhón mũi chân đi ra sân khấu (đi như kiểu vũ công bale vậy), bộ tóc giả ‘rụng’ xuống, và cậu bạn trai mà tôi cực kỳ thích bắt đầu cười vào cái ‘mẹt’ của tôi. Tôi cũng đã khóc rất nhiều. Và sau đó tôi bắt đầu cất tiếng hát và tôi không thể hát được, tôi cũng không chắc được trong tương lai những chuyện điên rồ này có xuất hiện nữa không, nó chỉ là một thứ gì đó rất là trẻ con.
Bài hát mà bạn yêu thích được biểu diễn, và lý do là?
Na: ‘No Diggity’ bởi đó là ‘Best Song Ever’.
Snow: Tôi cũng là ‘No Diggity’ bởi đó chắc chắn là một trong những bài hát yêu thích nhất của chúng tôi chỉ bởi vì tôi nghĩ đó là một bài hát mà tất cả bọn tôi đều muốn cất cao giọng hát và chúng tôi thích điều đó, và tôi đã yêu bài hát đó từ rất lâu rồi. Đó luôn là bài hát mà tôi hát trong các buổi karaoke, và tôi nghĩ rằng tôi cảm thấy ghen tỵ bởi vì Na được giao cho phần đọc rap. (Ghen cái gì, cả người bả cũng là người của bà rồi, còn ghen cái gì nữa *biểu tượng pacman*).
Na: Những mọi thứ dường như rất hoàn hảo bởi vì thật thú vị rằng đó cũng là một trong những bài hát bí mật yêu thích của Chloe, bạn có thể nhìn thấy sự hưng phấn đó ở khuôn mặt cậu ấy.
Snow: Tôi cảm thấy cực kỳ phấn khích. Tôi ước rằng trong phần bổ sung trong đĩa DVD sẽ có cảnh tôi đứng ở hậu trường và cất tiếng hát theo – Thực ra, nếu như bạn ‘soi kỹ’ sẽ thấy ở đoạn cuối bài hát cô ấy ‘Weeouw!!’ một phát và không ai có ý định nói vậy (khổ thân Na :v) ngoại trừ cô ấy, nhưng tôi rất nhanh đã bắt nhịp được và cũng ‘Weeouw!!’ một phát (lãng mạn ghê ~~). Và sau đó Jason Moore, trong buổi sửa lại kịch bản, như thể muốn nói với tôi: ‘Tôi không thể sửa như thế được…bạn không thể làm điều đó…’ và sau đó tôi nói: ‘Em biết điều đó. Em không thể tin được là em cũng làm điều đó.’ Tôi đã bắt chước Na một cách vô thức vào khoảnh khắc đó. Đó chính là vấn đề. (Vấn đề chính là ở chỗ đó đó *chỉ chỉ*)
Nói về Jason, cảm giác thế nào khi được làm việc cùng anh ấy? Bạn có phải làm việc với những con rối không?’
Na: Đúng vậy (giọng đầy mỉa mai), anh ấy mua một loạt con rối và sau đó chúng tôi ngồi chơi với nó. KHÔNG! Câu hỏi tuyệt vời như câu trả lời của chính nó vậy. (Cười) Tôi cũng đã định nói như vậy. Không, Jason Moore thật sự quá xuất sắc. Anh ấy cực kỳ thông minh. Anh ấy hoàn toàn đắm chìm vào nó. Tôi nghĩ anh ấy nhìn mọi thứ từ nhiều hướng khác nhau. Anh ấy là một con người thông minh hơn mức bình thường và có những cảm nhận hoàn hảo và có cảm giác đem đến cho bạn sự an toàn khi bạn ở trong một cải bể bơi và hát ‘No Diggity’ và liệu nó có thể trở thành một thảm họa hay không? Anh ấy tuyệt vời đến mức xứng đáng là người thuyền trưởng của cả một con tàu.
Snow: Đó quả là một công việc to lớn khi phải quản lý cả The Bellas, The Trebelmakers, tất cả các nhóm nhạc a cappella có ở đó, và cả những việc mới phát sinh, và tranh luận với tất cả mọi người rằng họ phải đồng bộ với nhau và phải tập trung. Đã có những lúc tôi nhìn xung quanh và khuôn mặt như thể ‘Tôi không thể ngờ được là anh ta đã làm tất cả những thứ này’ bởi vì đó là cả một sản phẩm khổng lồ. Đó đơn giản chỉ là một vở kịch Broadway diễn ra hàng ngày trong vòng hai tháng. Tôi hoàn toàn bị choáng ngợp bởi cái cách mà anh ấy kiểm soát mọi thứ một cách vô cùng bình tĩnh. Tôi không nghĩ là anh ta có thể làm ra cả những hành động lập dị nữa.
Na: Những lúc tôi nhìn anh ấy thực hiện mọi hoạt động một cách đơn giản như đang vuốt tóc của anh ấy, Tôi giống như thể là ‘Đây là cuộc dạo chơi của Jason. Trở lại đi, trở lại đi! Nhanh lên nào, Thuyền Trưởng, đừng đổ mồ hôi nữa. Đừng để cho em nhìn thấy những giọt mồ hôi của anh nữa.” (Bà này… cũng hài hước đấy >.<)
Snow: Nhưng anh ấy không bao giờ đổ mồ hôi, điều này khiến cho tôi cảm thấy anh ấy rất ngầu.
Na: Ôi Chúa ơi 0.0
Snow: Đó quả là một điều tuyệt vời.
Cảnh quay nào là cảnh quay thú vị nhất hay số thứ tự của cảnh quay đó và cái nào là thách thức lớn nhất?
Na: Tôi nghĩ rằng màn trình diễn cuối cùng vừa là một thử thách lớn đồng thời cũng là cảnh quay thú vị nhất. Đó là khoảnh khắc mà cả mười người chúng tôi cùng hỗ trợ lẫn nhau. Đội nhảy nền cũng ở đó nhưng họ không thật sự gần gũi với chúng tôi, và cả khán đài chật kín khán giả và Jason và Elizabeth (Banks) và Max (Handelman) và mọi người ở phía sau hậu trường và có cảm giác như là chúng tôi dựa vào nhau và hỗ trợ lẫn nhau và cung cấp cho những người còn lại năng lượng theo cái cách mà tôi nghĩ là không gì có thể chen vào màn biểu diễn đầy ấn tượng này.
Tôi nghĩ rằng thật là đẹp khi nhìn xung quanh, ngắm nhìn tất cả các cô gái và biết được rằng họ chính là những người đồng nghiệp cũng chính là những người bạn của mình và chúng tôi có mặt ở đây là để dành cho nhau. Chúng tôi không hề quan tâm đến những cái máy quay. Chúng tôi chỉ có mặt ở đó và trợ giúp lẫn nhau.
Vậy thì bài hát mà bạn hay hát khi vào các quán Karaoke là???
Na: Chúa ơi, tôi cần phải nghĩ ra ý tưởng cho câu trả lời này ngay lập tức mới được!
Snow: Theo tôi, không đùa đâu, đầu tiên là ‘No Diggity’, luôn luôn là như vậy, và tiếp theo đó là ‘Gangsta’s Paradise’ của Coolio.
Na: Cậu thật là tuyệt vời Snow ạ. Tớ còn đang nhìn vào điện thoại của mình và tra xem liệu có bài hát nào mà tớ có thể bắt đầu với nó như là bài hát karaoke yêu thích của tớ.
Snow: Đó chính là điều kỳ lạ nhất. Tớ không hề biết tôi học lời của máy bài hát đó từ lúc nào nữa. Giống như hồi tôi còn bé vậy, tớ không hề có ý định ngồi xuống và học những lời bài hát đó. Đó là thứ khiến tớ cảm thấy sợ hãi nhất và tớ chỉ nghe nó quá nhiều lần thôi (thế là thuộc lời luôn đó)
Na: Tôi cũng vừa nhớ ra rằng, về phần mình, tôi không biết tôi đã ghi nhớ nó từ lúc nào nhưng thực sự là tôi đã thuộc lòng nó, đó là ca khúc ’99 Problems.’ Tôi thuộc lòng từng chữ một đó.
Snow: Bạn ấy thật sự thuộc từng chữ một, trước sau như một, giống như là ca khúc ‘Super Bass’
Na: Đúng vậy. Tớ thật sự rất giỏi chuyện đó.
Snow: Cái cách mà bạn ấy thực hiện ca khúc ‘Super Bass’ một cách nhanh chóng và tuyệt vời như vậy là một điều mà anh không bao giờ nghĩ đến khi anh nhìn vào bạn ấy.
Có rất nhiều khoảnh khắc đáng nhớ trong bộ phim. Liệu trong đó có lời thoại hay cảnh quay nào cực kỳ khó đối với bạn để toát lên toàn bộ tính cách nhân vật mà bạn chỉ cảm thấy buồn cười khi nhìn vào chúng hay không?
Na: Tôi nghĩ là cảnh quay khi mà tất cả chúng tôi đều ngồi thú tội với nhau, nó vô cùng khó khăn. Đó là cảnh quay cuối trong ngày, là một trong những cảnh quay cuối cùng của bộ phim. Lúc đó đã khá là muộn và chúng tôi ngồi quanh đống lửa và ngắm nhìn nhau, bạn biết đấy, giây phút đó quả thật vô cùng thư giãn vậy. Bạn cảm tháy vô cùng thoải mái. Trong một cảnh quay như là cảnh riff-off, có rất nhiều thứ phức tạp và có quá nhiều động tác bắt buộc bộ não của bạn phải làm việc hết công suất. Tôi nghĩ rằng chỉ cần đứng thành vòng tròn với các bạn gái và tôi phỉa mất ba tháng để hiểu được rằng mọi chuyện không thể đơn giản như thế được.
Snow: Mọi chuyện đều được giải quyết trong phòng tập và điều đó quả thật rất đúng. Vì một vài lý do nào đó, tôi nghĩ rằng chúng tôi dường như đã chìm đắm trong những cảnh quay như thế. Đã có đôi lúc chúng tôi gần như là hòa vào làm một và đó là lúc đang quay, camera ở phía trên đầu mỗi chúng tôi. Tất cả các bạn gái đều khuất lấp khỏi máy camera và chỉ có mình Anna (Camp) ở đó, rồi sau đó tất cả hợp lại thành một đám đông, và tất cả chúng tôi đều cố gắng hết sức để đưa cho cô ấy eye lines hay cái gì đó đại loại như vậy và chuyện đó thật là kỳ cục. Tôi nghĩ rằng có lẽ chúng tôi không thể nào qua được cảnh quay đó.
Na: Tôi nghĩ lúc đó tôi sẽ giống như là “Đợi đã, eyeline của tớ đâu rồi?” Và bạn chỉ nhìn thấy 10 cô gái lao đến từ mọi phía. “Nó ở đay này!”, “Không, Anna, nó ở đây này!” Tôi giống như kiểu “Các cậu thật tuyệt vời! Tớ yêu các cậu chết mất!”
Snow: Đúng vậy, lúc đó quả là một mớ hỗn độn, nhưng tôi nghĩ rằng khoảnh khắc mà chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi là những người bạn thân của nhau bở vì tất cả đều chết vì cười mọi lúc.
Anna, bạn có liền một lúc ba bộ phim đều ra mắt ở cùng một thời điểm. Làm thế nào để bạn có thể trang trải chúng cùng một lúc và dự án nào có tính thách thức hơn dự án nào?
Na: Chúng đều rất khác biệt. Điều này không chỉ dừng lại ở sự tận tâm với nghề. Tôi đã hoạt động rất nhiều trong khoảng thời gian này, nhưng thật khó khăn bởi mỗi cái đều có những thử thách cá nhân riêng. Tuy nhiên bộ phim này là khó khăn nhất. Tôi nhớ đã từng nói với Jason khi tôi còn đang phân vân không biết mình nên nhận dự án này hay không, tôi không thật sự là 18 tuổi và một vài điểm khiến tôi cảm thấy mệt nhọc như là việc hát và nhảy và khuôn mặt luôn phải thay đổi mọi lúc. Vì vậy, nó làm tôi có cảm giác như là một quý phu nhân già bởi vì nó bắt tôi phải đi vào khuôn phép, theo cái cách mà khiến bạn cảm thấy thật tuyệt mỗi khi về nhà, nhưng lại cực kỳ mệt mỏi. Đây là một điều rất nhạy cảm khi tôi đang quay bộ phim của (Robert) Redford (The Company You Keep) cùng lúc với việc phải quảng bá cho bộ phim 50/50. Vì vậy tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi, nhưng đó quả thật là vui nhộn và hạnh phúc khi nó không giống như là tôi chơi với ai đó khi đang mang trong mình căn bệnh ung thư. Tôi phải đi làm và việc trêu đùa các cô gái đó mọi lúc đều rất thú vị.
Bạn cho rằng cái gì là nguyên nhân tạo ra sự cuồng nhiệt của chúng tôi đối với nhạc kịch?
Na: Đây là một âm mưu, một âm mưu của chính quyền. Có rất nhiều thông điệp ẩn sâu xuyên suốt toàn bộ phim. Bạn giờ đây cơ bản chỉ giống những thí sinh Machurian. Vì vậy hãy soi kỹ những thông điệp ẩn giấu trong đó. Tôi không đùa đâu.
Snow: ‘liếc’ Bạn ấy đang đùa đó.
Na: Tớ không có mà.
Snow: Bạn ấy đang đùa đó. Tôi nghĩ rằng những gì đang diễn ra lúc này là bởi vì mọi người dần dần yêu thích và có cảm hứng với nhạc kịch. Tôi nghĩ là nó bắt đầu từ 10 năm trước và giờ đây nó đang càng ngày càng trở nên phổ biến. Tôi nghĩ rằng mọi người muốn ra rạp xem phim và đón xem các shows trên TV hay trong nhà hát và chính âm nhạc đã thực sự thành công trong việc giúp cho họ cảm thấy thư thái. Bạn không chỉ được xem chúng mà còn như tương tác với các cuộc hội thoại, nhưng khi bạn lắng nghe một bài hát, nó sẽ đem đến cho cả những người khác những nhân tố của sự kết nối đó và bạn có cảm giác chỉ muốn đứng lên và ca hát và nhảy múa. Tôi nghĩ rằng họ cần điều đó và muốn đón xem chúng. Toi nghĩ rằng khi những vở nhạc kịch đó được trình chiếu và cả những shows như vậy ra mắt, mọi người dần dần trở nên có hứng thú với cái được gọi là nhạc kịch và muốn tìm hiểu nó nhiều hơn. A cappella đã xuất hiện từ rất lâu rồi, và giờ đây mọi người như kiểu “Ồ, vậy là nó đã xuất hiện từ lâu rồi sao?” Những người biết về chúng đều rất thành đạt và điều đó thực sự khiến cho bạn cảm thấy tốt hơn khi bạn lắng nghe nó. Tôi nghĩ là đã đến lúc rồi. Mọi người đã khám phá ra được điều đó và họ yêu thích nó, vì vậy tôi rất cảm kích bởi vì chúng ta đã cùng nhau ca hát và nhảy múa.
Na: Đó là sự khác biệt giữa chúng ta, Snow ạ – hai câu trả lời của chúng ta – khi mà tôi từ chối nói ra sự thật, thì điều đó lại càng khiến cậu trở nên thật tuyệt vời.
Có cảnh quay nào bị cắt bỏ mà bạn muốn được thấy trong bộ phim hay không hy vọng nó sẽ xuất hiện hay không?
Na: Điều này quả thật rất khó nói. Tôi đã xem một phiên bản cách đây một vài tháng và tôi nghĩ mọi thứ đã thay đổi kể từ lúc đó và tôi quả thật rất yêu thích phần bị cắt bỏ và tôi như thể: “Trời ơi, nó bị cắt đi sao?!” Có rất nhiều điều thúc vị trong câu chuyện của chúng tôi trong phần bị lược bỏ, tôi đoán như vậy, nhưng tôi ước gì nó đã được công chiếu.
Snow: Đó sẽ là một bộ phim kéo dài 8 tiếng đồng hồ nếu như chúng ta muốn nhồi nhét tất cả những câu chuyện chúng ta đã làm, những thứ phát sinh thêm và nhiều thứ khác nữa. Nó có lẽ là bộ phim dài nhất từ trước đến giờ. Nó sẽ trở nên vô cùng kỳ lạ. Tôi nghĩ có một điều nhạy cảm ở cuối bộ phim mà nó đã được phát trong phần trình sửa, nhưng tôi không ngờ rằng họ lại phát phần đó.
Có bài hát nào đã bị cắt bỏ mà bạn mong muốn chúng không bị thế không?
Na: Không hề, có một bài hát đã bị cắt bỏ, đó chỉ là vấn đề thời gian, và sau đó nó đã được biểu diễn bởi một nhóm a cappella hỗ trợ khác.
Bạn có nhớ bất kỳ bè đảng đặc biệt nào mà bạn đã tham gia khi bạn còn đi học không?
Na: Tôi ở trong nhóm gồm những cô gái bần tiện nhất. Tôi cực kỳ nổi tiếng và cao và có làn da trắng. (Cười) Tôi ở trong câu lạc bộ nhạc kịch ở trường, nhưng nó không được coi là một băng đảng. Tôi không biết rằng liệu cái danh hiệu đó có được coi là một cái tên không, nhưng đúng vậy. Tôi thường ở phòng dành cho thính giả vào những giờ ăn trưa và trong các buổi trò chuyện. Chúng tôi làm việc mọt cách vô cùng tích cực.
Snow: Tôi chỉ học một năm ở một trường cấp ba bình thường nên tôi đoán tôi không ở trong bất cứ băng đảng nào, và sau đó tôi chỉ đến trường mỗi khi không có lịch trình và điều đó thật là tốt bởi vì tôi chỉ muốn thoát ra khỏi trường học càng sớm càng tốt.
Na: Vậy là cậu ở tròn một băng đảng độc quyền trong tất cả, băng đảng của chính cậu.
Snow: Tớ ở trong băng đảng của riêng tớ và quả thật chúng tớ đã có khoảng thời gian tuyệt vời.
Na: Và gia sư của cậu?
Snow: Đúng vậy, chúng tớ đã có vụ cãi nhau long trời lở đất.
Na: Cậu quả thật xâu tính với tất cả mọi người (Ngoại trừ tớ ra :v)
Bạn nghĩ gì về việc mà bộ phim có một số lượng đông đảo những người đồng tính đón xem?
Na: Quả thật rất thú vị.
Na & Snow (Đồng thanh): Chúng tôi đều quan tâm đến họ.
Snow: Và chúng tôi cực kỳ phát cuồng vì nó.
Na: Tôi sống cùng hai cậu bạn gay trong vài năm và họ rất hào hứng để được đón xem nó. Nó giống như là George Clooney, George Smooney. Họ rất hào hứng để được xem bộ phim Pitch Perfect.
Snow: Tôi thật may mắn bởi vì trước đó tôi đã tham gia bộ phim Hairspray và giờ đây tôi cực kỳ thân thuộc với cộng đồng LGBT bởi vì tôi rất thích đến những câu lạc bộ của họ. Nó quả thật vô cùng thú vị. Một lần tôi đến một câu lạc bộ gay và họ chơi “New Girl in Town” và tôi lên sân khấu và tôi như thể, “Đây là điều tuyệt vời nhất. Tôi chưa bao giờ được đối xử như vậy.” Đó là tuyệt đỉnh. Vì vậy tôi rất hào hứng.
Na: Một người đàn ông xuất hiện trước mặt tôi ở Gelson và nói rằng “Xin lỗi, Có phải bạn đã đóng vai Fritzi ở trong Camp không?” Anh ấy như kiểu “Tôi chỉ muốn cho bạn biết là tôi đã làm một phiên bản nhái lại bạn.” Nó diễn ra ở một vài câu lạc ở đâu đó trong dải Santa Monica. Tôi cho rằng đó là thứ tuyệt vời nhất mà tôi đừng được nghe. Tôi biết rằng tôi đã làm được điều đó khi ai đó nhái lại tôi giống như một nữ hoàng. (Cười)
Pitch Perfect được công chiếu tất cả các rạp vào ngày Thứ Sáu, ngày 5/10.
Dịch bởi: Khánhh Vi
Nguồn: ScreenCrave