I don’t want to lose you (Chapter 4)
Tác giả: JustMeWritingStuff
Tớ không muốn mất đi cậu (Tập 4)
Dịch sang tiếng Việt bởi Khánhh Vi
‘Tớ yêu cậu, Chloe.’ Beca hét lớn như muốn rách cả phổi. Chloe ngừng bước và quay lại nhìn Beca, với đôi mắt đẫm lệ và một nụ cười tươi trên môi. Cô gái tóc đỏ đó đang nhìn với một khuôn mặt quen thuộc, kèm thêm đó là nước mắt và nụ cười. Đây có lẽ không phải lần đầu tiên cô nói ra ba chữ đó nhưng cô biết ý nghĩa của lời nói và hành động lúc bấy giờ là khác nhau. Hành động có ý nghĩa hơn những lời nói thông thường nhưng nếu như bạn đứng hét lên ba chữ đó ở ngay giữa màn đêm, ngay giữa một con phố trong một thành phố lớn nơi mà bạn không hề quan tâm liệu có ai đó đang nhìn mình, bạn chỉ quan tâm rằng người đó quan tâm đến bạn nhiều như thế nào.
‘Cậu không nên hét lớn ở đây như vậy.’
‘Tớ không quan tâm.’ Beca nắm chặt lấy bàn tay Chloe và kéo chúng về phía mình. ‘Nếu như tớ có đánh mất công việc gì đó vô cùng quan trọng đi chăng nữa, tớ sẽ tiếp tục làm đi làm lại nhiều lần để có được nó. Nhưng cậu thì khác…’ Beca lấy ngón cái lau đi những giọt nước mắt trên má Chloe.
‘Cậu là đồ ngốc.’ Chloe nở nụ cười khi bắt gặp ánh mắt chăm chú của Beca. ‘Âm nhạc là nguồn cảm hứng của cậu và nhà sản xuất chính là ước mơ cảu cậu. Cậu không thể từ bỏ chúng chỉ vì muốn chứng minh cho tớ thấy nhiều điều và hét lớn giữa phố như vậy. Lỡ có ai đó thấy được thì sao?
‘Vậy cậu không tức giận với tớ sao?’ Beca nhẹ nhàng hỏi. ‘Tớ đã nghĩ cậu đã chịu quá nhiều bất công rồi. Sau vài tháng đầu giữ kín mối quan hệ cảu chúng ta, tớ đã nghĩ cậu muốn rời đi.’ Cô cúi gằm mặt nói. ‘Tớ có thể hiểu được điều đó, cậu biết đấy. Cậu xứng đáng được đối xử tốt hơn. Và rõ ràng là tớ không thể cho cậu điều đó.’ Giọng cô trở nên nghẹn ngào ‘Tớ…sẽ không ngăn cản cậu.’ Một lần nữa tiếng cười của Chloe lại vang lên khiến cho Beca phải ngẩng đầu.
‘Cậu thật sự là đồ ngốc.’ Chloe đánh nhẹ vào vai Beca. ‘Nghe rất ngọt tai đó nhưng tớ sẽ không rời bỏ cậu dễ dàng vậy đâu.’
‘Hãy chào đón Beca Mitchell độc nhất vô nhị của chúng ta!!’ Đám đông trở nên hoang dại khi Beca bắt đầu bước lên sân khấu trong một trang phục kiểu cách. ‘Bạn cảm thấy thế nào?’ Người phỏng vấn bắt đầu đặt câu hỏi ngay khi Beca vừa ngồi xuống.
‘Khá tốt. Còn bạn?’ Chloe biết Beca rất cừ trong truyện trả lời phỏng vấn. Luôn luôn chuẩn bị cho các câu hỏi đầy ẩn ý. Có thể nắm bắt được mọi tình huống.
‘Tôi cũng vậy. Cảm ơn.’ Các buổi phỏng vấn đã trở thành thói quen của Beca. Những câu hỏi về nghề nghiệp, về những nghệ sĩ mới, album và nhiều điều khác nữa. Chỉ có những câu hỏi sau cùng mới là phần mà Beca không được báo trước hay chuẩn bị trước. VÍ dụ như lúc này… ‘Tôi có thể hỏi bạn một vài câu hỏi cá nhân được không?’ Beca cứng người trong chốc lát và Chloe có thể cảm thấy bản thân đột nhiên trở nên căng thẳng.